0 ơi o đã về trời
Vui buồn sướng khổ từ đây quên rồi
Nhớ khi xưa thuở đôi mươi
0 tôi đẹp nết đẹp người o ơi
Thế rồi cất bưởc theo người về
làng Thượng ích o tôi lấy chồng
Làm dâu cách một quảng đồng
Chồng đi bội đội o trông việc nhà
Thời chinh chiến bao nhiêu vất vả
0 vào ra quán xuyến mọi bề
Con đang nhỏ ,cha mẹ già
Mưu sinh nặng gánh chẳng hề kêu ca
Lo toan từ đó tới tới giờ
Trời cao chẳng phụ công người đảm đang
Giờ đây con cháu thảo hiền
Một cây cù mộc một sân quế hoè
Phong lưu phú quý ai bì
Vườn xuân một thuở tiếng thơm lâu dài
Tiếc thay đang buổi yên bình
Trời xanh lại gọi o về nơi xa
o ơi thương lắm o ơi
o đi cháu chẳng kịp lời hỏi thăm
Trời mây thăm thẳm từng không
Có nghe tiếng cháu gọi tìm o không
Long Thành giọt lệ ròng ròng
Tiễn đưa o tới cửu tuyền thiên thu
o đi thanh thản nha 0
Cháu con mãi nhớ tới 0 suốt đời 0 đi cháu có mấy lời
Thành tâm đưa tiễn tới người o quê
Âm dương cách biệt 0 ơi
Cúi đầu cháu lav tiễn 0 lên trời
Em gái ông Trần Trúc Ngân – Đời 13 – Phái Trần Đôn Loại mất tại Long Thành – Đồng Nai thì ông Trần Văn Quang – Đời 14 cùng phái là cháu con bác phía cánh ông Ngân đã xúc động làm nên bài thơ trên.
Tác giả: Ông Trần Văn Quang – Đời 14 – Phái Trần Đôn Loại